Người dễ cười cũng là người dễ khóc

Còn khi tan nát nhất họ sẽ im lặng

Sống là phải mạnh mẽ vươn lên

Cho dù bị tổn thương cũng không cho phép mình gục ngã

Lạc đường không đáng sợ

Đáng sợ nhất là bạn không biết mình muốn đi đâu, một khi bạn đã quyết tâm đi tới cùng thì hướng nào rồi cũng sẽ tới đích.

Showing posts with label video. Show all posts
Showing posts with label video. Show all posts

Friday, July 21, 2017

Nếu bạn yêu tôi hãy cho tôi biết! if you love me let me know.

"Nếu bạn yêu tôi hãy cho tôi biết"




Bạn đã đến khi tôi hạnh phúc trong ánh nắng mặt trời của bạn
Tôi đã yêu bạn nhiều hơn mỗi ngày trôi qua
Trước khi quá lâu, tôi đã xây dựng thế giới xung quanh mình
Và tôi đã cầu nguyện rằng bạn sẽ yêu tôi đủ để ở

Nếu bạn yêu tôi hãy cho tôi biết
Nếu bạn không thì hãy để tôi đi
Tôi không thể mất thêm một phút
Trong một ngày không có bạn trong đó
Nếu bạn yêu tôi hãy để nó
Nếu bạn không thì hãy để tôi tự do
Lấy dây xích đi
Điều đó giữ tôi yêu bạn

Tay mở rộng để giữ tôi gần hơn
Những bàn tay chạy ngón tay qua tóc tôi
Nụ cười nói "xin chào, thật vui khi thấy bạn"
Bất cứ lúc nào tôi quay lại để tìm bạn ở đó

Đó là điều này và nhiều thứ khác làm tôi yêu bạn
Tôi có thể làm gì để giúp bạn nhìn thấy
Bạn biết bạn có bất cứ thứ gì của tôi để cung cấp cho bạn
Nhưng tình yêu của một người không bao giờ có thể

Nếu bạn yêu tôi hãy cho tôi biết
Nếu bạn không thì hãy để tôi đi
Tôi không thể mất thêm một phút
Trong một ngày không có bạn trong đó
Nếu bạn yêu tôi hãy để nó
Nếu bạn không thì hãy để tôi tự do
Lấy dây xích đi
Điều đó giữ tôi yêu bạn
Lấy dây xích đi
Điều đó giữ tôi yêu bạn
Yêu bạn
"Những người mà chúng ta gặp không phải là tình cờ, họ đi ngang qua đời ta là có một lý do."


Monday, November 28, 2016

Hãy Tự Quẳng Mình Vào Cuộc Đời Nhiều Giông Bão

"Dòng đời vẫn cứ hối hả, vội vã chạy gấp gáp như một guồng máy chưa kịp nhấn nút tắt.
Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão, để khi rời xa mái ấm êm đềm nhất chúng ta sẽ có thể học cách sống một mình. Thuở bé ta được chở che, bao bọc trong vòng tay cha mẹ, dưới mái ấm hiền hòa. Chúng ta chưa nhìn ra thế giới bên ngoài đang diễn ra như thế nào. Rồi để khi lớn lên, cuống cuồng chia tay người thân đến một chân trời mới.
Nơi đó, yêu thương có, hạnh phúc có, ngọt ngào có nhưng cay đắng, vấp ngã, đau đớn cũng đang giăng mắc đầy rẫy. Vậy hãy học cách quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão ấy đi? Để không phải ngỡ ngàng khi cuộc sống không như mơ.
Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão, để khi đêm đông ùa về, ai đó đã bước ra khỏi cuộc đời ta thì vẫn sẽ có thể can đảm bước đi một mình khi trời giá rét đang bủa vây. Hạnh phúc, yêu thương, chia ly, từ biệt, những cái ranh giới rất ấy mỏng manh, nhạt nhòa. Người đã không còn thương ta nữa rồi, bờ vai lạnh ngắt, nụ hôn ngày hôm qua đắng chát trên môi quyện trong làn nước mắt rơi cho kí ức cũ.
Thôi thì điều đã cũ, người đã xa, tình đã nguội, chớ nên ôm lấy vào mình đau đớn ấy mà tổn thương hiện tại. Chấp nhận điều nhẫn tâm đó, tình cảm sẽ lớn lên vì đau đớn ta phải chịu có lúc khiến trái tim bớt dại khờ hơn. Đừng sợ tổn thương thêm lần nữa, đừng để tâm hồn chai lì, hãy cứ mở lòng yêu đi, dù biết rằng chông gai còn nhiều. Quẳng mình vào chốn tình ái không mấy an toàn ấy để tìm kiếm hạnh phúc thực sự!

Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão, để khi thành công chỉ mới lấp ló ở nơi xa đã vội vàng bị đóng chặt lại cũng vẫn vững tin vào chính bản thân mình. Thành công đến không hề dễ dàng, có khi phải đánh đổi rất nhiều thứ mới có được. Những thứ ta đã đánh đổi liệu rằng có giá trị như cái đích cuối cùng đó không? Có lẽ điều này cũng không còn quan trọng nữa vì không phải thứ gì cũng mang trong mình một giá trị có thể quy đổi.
Con đường phía trước chúng ta đi sẽ nhiều chông gai, trắc trở nhưng nếu không thử đặt chân lên đó một lần thì sao có thể cảm nhận được mùi vị thành công. Hãy cứ mạnh dạn bước đi, sẽ vất vả, cay đắng đấy, nhưng chỉ có thế ta mới thấy cuộc đời đáng phải sống và trân trọng.
Cuộc đời phía trước mà chúng ta phải đi còn nhiều thử thách, gian nan. Hãy can đảm quẳng mình vào chốn thị phi, không mấy êm ả ấy để thấy được giá trị cuộc sống
Cuộc sống chỉ dừng lại khi không dám đối mặt với thực tại mà thôi !"
Nguồn: video


bloghoacolau

Như Chờ Tình Đến Rồi Hãy Yêu

"Sáng nay tôi nhìn thấy em ở ngã tư. Đèn đỏ còn sáng và đồng hồ đang đếm ngược. Ba mươi chín giây. Em đang vội, chiếc xe đạp điện màu đỏ cứ nhích dần lên. Không chỉ mình em, nhiều người khác cũng vội. Những chiếc xe máy cứ nhích dần lên, nhích dần lên… Sống là không chờ đợi. Dù chỉ mấy mươi giây.
Tôi nhớ có một hôm nào đó, em đã nói với tôi rằng đấy là một triết lý hay, ta phải tranh thủ sống đến từng giây của cuộc đời. Nhưng em biết không, đừng vì bất cứ một triết lý hay nào mà gạt bỏ đi ý nghĩa của sự chờ đợi. Bởi chờ đợi ở đây không phải là há miệng chờ sung, mà chờ đợi là một phần của bài học cuộc đời. Em sẽ bằng lòng chờ đợi chứ, nếu em đã học biết về điều sẽ xảy ra ? Đợi khi xếp hàng ở siêu thị, vì biết rồi sẽ đến lượt mình và rằng đó là sự công bằng. Đợi tín hiệu đèn xanh trước khi nhấn bàn đạp, vì biết đó là luật pháp và sự an toàn cho chính bản thân. Đợi một người thêm dăm phút nữa, vì biết có bao nhiêu việc có thể bất ngờ xảy ra trên đường. Đợi một cơn mưa vì biết rằng dù dai dẳng mấy, nó cũng phải tạnh. Đợi một tình yêu đích thực vì biết rằng những thứ tình yêu “theo trào lưu” chỉ có thể đem đến những tổn thương cho tâm hồn nhạy cảm của em… Vì vậy mà hãy cứ bình tâm, em nhé.

Cuộc đời ta cũng như rượu vang vậy. Có những loại vài tháng là uống được. Nhưng cũng có loại phải lưu giữ rất nhiều năm để đạt độ chín cần thiết. Điều quan trọng không phải là sớm hay muộn, mà là đúng lúc. Bởi mọi thứ đều có thời điểm riêng của mình. Vì rượu ngon chính là phần thưởng của tháng năm. Cũng như câu chuyện về hai chú sâu kia. Sâu anh nằm trong cái kén cảm thấy bực bội vô cùng, nên cố vùng vẫy thật mạnh để thoát ra ngoài. Vùng vẫy ngày này qua ngày khác, sâu mọc đôi cánh bé. Nó lại cố ra sức đập cánh, đôi cánh dần lớn ra, cứng cáp. Và cuối cùng, sâu anh hóa bướm , rũ bỏ kén chật chội để bay lên cao. Khi đã thoát ra rồi, nó mới thấy sâu em vẫn còn mắc kẹt trong kén. Nó hăm hở lao đến giúp em phá vỡ cái kén và đưa sâu em ra ngoài. Thế nhưng, em biết không, sâu em mới chỉ có 1 đôi cánh mỏng manh bé xíu. Nó ko thể bay lên như anh và cũng không còn chiếc kén để bảo vệ bản thân mình. Bướm khóc ròng nhìn đứa em bị kiến tha đi.
Tôi nhớ có một câu danh ngôn, đại ý rằng “Bạn sẽ có được con gà con lông vàng mũm mĩm bằng cách ấp trứng, chứ không phải bằng cách đập vỡ cái trứng ra”. Vậy thì đó là lý do vì sao con sâu phải nằm trong kén đủ ngày rồi mới được hóa thân. Cũng như con người phải chín tháng mười ngày mới nên rời lòng mẹ. Đó cũng là lý do của 39 giây đèn đỏ, của 12 năm miệt mài trên ghế nhà trường, của một mối tình thiết tha còn chưa chịu hé lộ. Và của rất nhiều khoảnh khắc chờ đợi trong cuộc đời. Mọi vật đều có thời điểm của mình. Em đừng cố rút ngắn thời gian. Nếu trái chưa chín thì đừng nên hái. Nếu nhộng chưa chín thì đừng nên phá vỡ kén tằm. Nếu chưa gặp được một tâm hồn đồng điệu thì đừng trao gửi trái tim. Đừng để thế giới này tác động. Xuân qua. Hè tới. Đông sang. Thu về. Đừng nôn nóng khi nhìn thấy những loài cây khác đã khoe lá khoe hoa. Hãy cứ bình tâm. Hãy đợi thời điểm của mình, em nhé. Hãy tận dụng khoảng ngừng lặng này để bồi đắp cho chính mình và học cách khám phá điều sẽ xảy ra. Nếu em biết suy tư, khoảng thời gian chờ đợi không bao giờ là vô nghĩa. Vì thế, dù cuộc sống có trôi nhanh biết mấy, em nhớ để dành trong đời mình những khoảng lặng thời gian cho sự chờ đợi.
Như chờ tình đến rồi hãy yêu… "
Nguồn: video

bloghoacolau

Wednesday, November 23, 2016

Mùa xuân hoa cỏ lau 菅芒花的春天

Tên ca khúc theo tiếng Trung: 望無夢中人(望無夢中的人)
Ca sỹ: Bạch Băng Băng - 白冰冰
Mùa xuân hoa cỏ may (tiếng Trung Quốc: 菅芒花的春天) là một bộ phim truyền hình của đạo diễn Lâm Tử Siêu, ra mắt năm 1997. Truyện phim dựa theo cuốn hồi ký cùng tên của nữ danh ca Bạch Băng




Monday, October 17, 2016

TUỔI TRẺ ĐỪNG TỪ CHỐI CÔ ĐƠN

“Có thể tuổi trẻ cô đơn, tuổi trẻ thất bại, tuổi trẻ chơi vơi nhưng hãy cứ bước qua tuổi trẻ thật chậm rãi, không sợ hãi, không ngại ngùng, bởi tuổi trẻ sinh ra là để đánh đổi bình yên sau này...” Con gái 20 tuổi cộng+ họ được phép tự lập bước đi, tự chọn cách sống cách yêu, họ cũng tự nếm những vị chua cay của cuộc đời, để không gào thét khi bị tổn thương, họ chấp nhận nỗi buồn theo cách 20 tuổi +