Người dễ cười cũng là người dễ khóc

Còn khi tan nát nhất họ sẽ im lặng

Sống là phải mạnh mẽ vươn lên

Cho dù bị tổn thương cũng không cho phép mình gục ngã

Lạc đường không đáng sợ

Đáng sợ nhất là bạn không biết mình muốn đi đâu, một khi bạn đã quyết tâm đi tới cùng thì hướng nào rồi cũng sẽ tới đích.

Monday, November 28, 2016

Hãy Tự Quẳng Mình Vào Cuộc Đời Nhiều Giông Bão

"Dòng đời vẫn cứ hối hả, vội vã chạy gấp gáp như một guồng máy chưa kịp nhấn nút tắt.
Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão, để khi rời xa mái ấm êm đềm nhất chúng ta sẽ có thể học cách sống một mình. Thuở bé ta được chở che, bao bọc trong vòng tay cha mẹ, dưới mái ấm hiền hòa. Chúng ta chưa nhìn ra thế giới bên ngoài đang diễn ra như thế nào. Rồi để khi lớn lên, cuống cuồng chia tay người thân đến một chân trời mới.
Nơi đó, yêu thương có, hạnh phúc có, ngọt ngào có nhưng cay đắng, vấp ngã, đau đớn cũng đang giăng mắc đầy rẫy. Vậy hãy học cách quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão ấy đi? Để không phải ngỡ ngàng khi cuộc sống không như mơ.
Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão, để khi đêm đông ùa về, ai đó đã bước ra khỏi cuộc đời ta thì vẫn sẽ có thể can đảm bước đi một mình khi trời giá rét đang bủa vây. Hạnh phúc, yêu thương, chia ly, từ biệt, những cái ranh giới rất ấy mỏng manh, nhạt nhòa. Người đã không còn thương ta nữa rồi, bờ vai lạnh ngắt, nụ hôn ngày hôm qua đắng chát trên môi quyện trong làn nước mắt rơi cho kí ức cũ.
Thôi thì điều đã cũ, người đã xa, tình đã nguội, chớ nên ôm lấy vào mình đau đớn ấy mà tổn thương hiện tại. Chấp nhận điều nhẫn tâm đó, tình cảm sẽ lớn lên vì đau đớn ta phải chịu có lúc khiến trái tim bớt dại khờ hơn. Đừng sợ tổn thương thêm lần nữa, đừng để tâm hồn chai lì, hãy cứ mở lòng yêu đi, dù biết rằng chông gai còn nhiều. Quẳng mình vào chốn tình ái không mấy an toàn ấy để tìm kiếm hạnh phúc thực sự!

Hãy tự quẳng mình vào cuộc đời nhiều giông bão, để khi thành công chỉ mới lấp ló ở nơi xa đã vội vàng bị đóng chặt lại cũng vẫn vững tin vào chính bản thân mình. Thành công đến không hề dễ dàng, có khi phải đánh đổi rất nhiều thứ mới có được. Những thứ ta đã đánh đổi liệu rằng có giá trị như cái đích cuối cùng đó không? Có lẽ điều này cũng không còn quan trọng nữa vì không phải thứ gì cũng mang trong mình một giá trị có thể quy đổi.
Con đường phía trước chúng ta đi sẽ nhiều chông gai, trắc trở nhưng nếu không thử đặt chân lên đó một lần thì sao có thể cảm nhận được mùi vị thành công. Hãy cứ mạnh dạn bước đi, sẽ vất vả, cay đắng đấy, nhưng chỉ có thế ta mới thấy cuộc đời đáng phải sống và trân trọng.
Cuộc đời phía trước mà chúng ta phải đi còn nhiều thử thách, gian nan. Hãy can đảm quẳng mình vào chốn thị phi, không mấy êm ả ấy để thấy được giá trị cuộc sống
Cuộc sống chỉ dừng lại khi không dám đối mặt với thực tại mà thôi !"
Nguồn: video


bloghoacolau

Như Chờ Tình Đến Rồi Hãy Yêu

"Sáng nay tôi nhìn thấy em ở ngã tư. Đèn đỏ còn sáng và đồng hồ đang đếm ngược. Ba mươi chín giây. Em đang vội, chiếc xe đạp điện màu đỏ cứ nhích dần lên. Không chỉ mình em, nhiều người khác cũng vội. Những chiếc xe máy cứ nhích dần lên, nhích dần lên… Sống là không chờ đợi. Dù chỉ mấy mươi giây.
Tôi nhớ có một hôm nào đó, em đã nói với tôi rằng đấy là một triết lý hay, ta phải tranh thủ sống đến từng giây của cuộc đời. Nhưng em biết không, đừng vì bất cứ một triết lý hay nào mà gạt bỏ đi ý nghĩa của sự chờ đợi. Bởi chờ đợi ở đây không phải là há miệng chờ sung, mà chờ đợi là một phần của bài học cuộc đời. Em sẽ bằng lòng chờ đợi chứ, nếu em đã học biết về điều sẽ xảy ra ? Đợi khi xếp hàng ở siêu thị, vì biết rồi sẽ đến lượt mình và rằng đó là sự công bằng. Đợi tín hiệu đèn xanh trước khi nhấn bàn đạp, vì biết đó là luật pháp và sự an toàn cho chính bản thân. Đợi một người thêm dăm phút nữa, vì biết có bao nhiêu việc có thể bất ngờ xảy ra trên đường. Đợi một cơn mưa vì biết rằng dù dai dẳng mấy, nó cũng phải tạnh. Đợi một tình yêu đích thực vì biết rằng những thứ tình yêu “theo trào lưu” chỉ có thể đem đến những tổn thương cho tâm hồn nhạy cảm của em… Vì vậy mà hãy cứ bình tâm, em nhé.

Cuộc đời ta cũng như rượu vang vậy. Có những loại vài tháng là uống được. Nhưng cũng có loại phải lưu giữ rất nhiều năm để đạt độ chín cần thiết. Điều quan trọng không phải là sớm hay muộn, mà là đúng lúc. Bởi mọi thứ đều có thời điểm riêng của mình. Vì rượu ngon chính là phần thưởng của tháng năm. Cũng như câu chuyện về hai chú sâu kia. Sâu anh nằm trong cái kén cảm thấy bực bội vô cùng, nên cố vùng vẫy thật mạnh để thoát ra ngoài. Vùng vẫy ngày này qua ngày khác, sâu mọc đôi cánh bé. Nó lại cố ra sức đập cánh, đôi cánh dần lớn ra, cứng cáp. Và cuối cùng, sâu anh hóa bướm , rũ bỏ kén chật chội để bay lên cao. Khi đã thoát ra rồi, nó mới thấy sâu em vẫn còn mắc kẹt trong kén. Nó hăm hở lao đến giúp em phá vỡ cái kén và đưa sâu em ra ngoài. Thế nhưng, em biết không, sâu em mới chỉ có 1 đôi cánh mỏng manh bé xíu. Nó ko thể bay lên như anh và cũng không còn chiếc kén để bảo vệ bản thân mình. Bướm khóc ròng nhìn đứa em bị kiến tha đi.
Tôi nhớ có một câu danh ngôn, đại ý rằng “Bạn sẽ có được con gà con lông vàng mũm mĩm bằng cách ấp trứng, chứ không phải bằng cách đập vỡ cái trứng ra”. Vậy thì đó là lý do vì sao con sâu phải nằm trong kén đủ ngày rồi mới được hóa thân. Cũng như con người phải chín tháng mười ngày mới nên rời lòng mẹ. Đó cũng là lý do của 39 giây đèn đỏ, của 12 năm miệt mài trên ghế nhà trường, của một mối tình thiết tha còn chưa chịu hé lộ. Và của rất nhiều khoảnh khắc chờ đợi trong cuộc đời. Mọi vật đều có thời điểm của mình. Em đừng cố rút ngắn thời gian. Nếu trái chưa chín thì đừng nên hái. Nếu nhộng chưa chín thì đừng nên phá vỡ kén tằm. Nếu chưa gặp được một tâm hồn đồng điệu thì đừng trao gửi trái tim. Đừng để thế giới này tác động. Xuân qua. Hè tới. Đông sang. Thu về. Đừng nôn nóng khi nhìn thấy những loài cây khác đã khoe lá khoe hoa. Hãy cứ bình tâm. Hãy đợi thời điểm của mình, em nhé. Hãy tận dụng khoảng ngừng lặng này để bồi đắp cho chính mình và học cách khám phá điều sẽ xảy ra. Nếu em biết suy tư, khoảng thời gian chờ đợi không bao giờ là vô nghĩa. Vì thế, dù cuộc sống có trôi nhanh biết mấy, em nhớ để dành trong đời mình những khoảng lặng thời gian cho sự chờ đợi.
Như chờ tình đến rồi hãy yêu… "
Nguồn: video

bloghoacolau

7 phẩm chất chỉ phụ nữ tự tin mới có

1. Họ dám thừa nhận sai sót của mình
Không ai là hoàn hảo. Phụ nữ tự tin không chỉ thừa nhận sự không hoàn hảo của họ mà họ còn hoan nghênh chúng. Họ biết sức mạnh của họ ở đâu, nơi họ có thể vượt lên người khác để dẫn đầu. Cố gắng để hoàn hảo ở tất cả mọi lĩnh vực là không hiệu quả và phụ nữ tự tin không có thời gian dành cho điều đó.
2. Họ biết nói “Không”
Phụ nữ tự tin không buộc mình làm những điều không thể và thực hiện những lời hứa giả dối. Họ biết nói “không”. Họ không có thời gian cho tất cả mọi thứ, không ai làm được điều đó cả. Sự kiệt sức không nằm trong khái niệm của người phụ nữ tự tin. Vì vậy cô ấy chỉ cam kết những điều cô ấy thực sự làm được thay vì chất đống những điều khó khăn vào lịch làm việc của mình chỉ vì lợi ích của người khác.
3. Họ biết lắng nghe
Trong khi phụ nữ tự tin luôn có ý kiến riêng họ còn biết lắng nghe ý kiến của người khác. Họ sẽ không nhất thiết phải thích tất cả những gì họ nghe nhưng họ sẽ không giận dữ khi sếp không thích bài trình bày của họ. Họ biết rằng những lời chỉ trích là một cách xây dựng và lắng nghe câu trả lời của người khác là một cách tốt để giải quyết câu hỏi của họ.
4. Họ mở rộng lòng mình để yêu
Bất kể quá khứ lãng mạn hay tàn bạo, cơ hội cho tình yêu luôn rộng mở. Một mối quan hệ không thành công là một cơ hội. Những người phụ nữ tự tin không để quá khứ níu giữ họ. Họ biết họ xứng đáng có một mối quan hệ tuyệt vời vì thế họ luôn sẵn sàng mở rộng lòng mình để đón nhận những cơ hội yêu thương mới.
5. Họ yêu cầu được giúp đỡ
Những người phụ nữ tự tin biết rằng cố gắng hoàn thành tất cả mọi thứ một mình là điều không thể. Phụ nữ tự tin không cảm thấy bị đe dọa hay coi thường khi tìm kiếm sự giúp đỡ của huấn luyện viên hay nhân viên tư vấn. Cũng giống như một giám đốc điều hành có cả một đội để hỗ trợ hàng ngày thì phụ nữ tự tin cũng có một nhóm người sẵn sàng hỗ trợ họ.
6. Họ làm chủ cảm xúc của mình
Phụ nữ tự tin luôn hiểu cảm xúc của họ và làm chủ chúng. Họ không bao giờ để tình trạng tức giận hay ghen tuông xảy ra. Họ luôn tìm cách để hiểu thấu đáo vấn đề và không đổ lỗi cho người khác. Chính vì làm chủ được cảm xúc nên họ luôn có cuộc sống an nhiên, bình yên.
7. Họ không dằn vặt mình bởi cảm giác tội lỗi
Cảm giác tội lỗi được xem là một cảm xúc nhất thời. Nó có thể thúc đẩy người ta phải hành động để sửa chữa sai lầm, nhưng nếu dằn vặt bản thân, cảm thấy tội lỗi một cách nặng nề sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến tinh thần của chúng ta. Phụ nữ tự tin chấp nhận lỗi lầm của họ, tìm cách sửa sai rồi tha thứ cho chính mình sống tươi vui hơn.

Người phụ nữ tự tin là người dám thừa nhận sai sót của mình, khi gặp khó khăn họ yêu cầu được giúp đỡ (Theo Huffingtonpost)
nguồn: phunudanang.org.vn
bloghoacolau

Là phụ nữ muốn thành công cần đọc ngay "Cách sử dụng sức mạnh, năng lượng và thời gian để đạt được những điều mình muốn và biết rằng bản thân xứng đáng"

TS. Suzanne Gelb - nhà tâm lý học, chuyên gia khai vấn (life coach) - đã dành hàng ngàn giờ để nghiên cứu về những nữ khách hàng của mình và nhiều trường hợp phụ nữ thành công khác.
TS. Suzane Gelb cho biết: “Những phụ nữ này đã chọn cách sử dụng sức mạnh, năng lượng và thời gian để đạt được những điều mình muốn và biết rằng bản thân xứng đáng. Nhưng điều quan trọng là họ duy trì sự thành công trong trạng thái cân bằng. Họ nỗ lực với tâm trạng hạnh phúc và không hề căng thẳng, trái ngược hẳn với những người thành công nhờ được thúc đẩy bởi sự sợ hãi, như sợ bị từ chối hoặc sợ mình chưa cố gắng đủ”.
Làm cách nào để có thể gia nhập vào nhóm phụ nữ thành đạt này? Theo TS. Suzanne Gelb, bước đầu tiên là phải tin rằng mình xứng đáng.
Một khi phụ nữ nhận ra tất cả tiềm năng của bản thân và xóa bỏ những suy nghĩ tiêu cực vì các định kiến (như phụ nữ không thể đạt được thành tựu cao trong sự nghiệp, không thể đảm đương tốt cả gia đình và công việc…) thì mọi thành công đều nằm trong tầm tay. Sau đây là lời khuyên của TS. Suzanne Gelb về những cách phụ nữ có thể áp dụng để thành công cả trong công việc lẫn cuộc sống cá nhân (được chia sẻ trên trang CNBC).
 1. Công việc: Tìm một cố vấn Tất cả phụ nữ đều nên tìm cho mình một cố vấn – người giỏi chuyên môn và có khả năng tạo động lực. Đây là điều tôi từng ước ao có được khi vừa bắt đầu sự nghiệp. Việc ở cạnh những người giỏi còn truyền cảm hứng để bạn trở thành một người xuất sắc theo cách của riêng mình, đồng thời giúp mang đến một mạng lưới các mối quan hệ hỗ trợ còn lớn hơn nữa.
 2. Công việc: Tận hưởng quá trình làm việc và giữ tâm trí cởi mở Nhiều người dễ thất vọng khi sự thăng tiến trong sự nghiệp đến quá lâu hoặc không diễn ra chính xác như họ tưởng tượng. Tuy nhiên, điều quan trọng là phải kiên nhẫn và đừng quá cứng nhắc với những mục tiêu đã đặt ra. Hãy làm việc một cách cần mẫn và say mê đồng thời cũng giữ cho tâm trí cởi mở để kịp nắm bắt những cơ hội, ngay cả khi chúng không nằm trong số những điều đã được lên kế hoạch. Khi một cánh cửa đóng lại, sẽ có một cánh cửa khác được mở ra. Hãy bước vào và theo đuổi một cơ hội mới.
 3. Công việc: Làm hết sức mình Hãy cho phép bản thân được làm tất cả những gì bạn muốn, dù là nói lên quan điểm trong một cuộc họp, ứng tuyển vào vị trí mà có vẻ như mình chưa đáp ứng đủ mọi điều kiện, đàm phán tăng lương hay mở một doanh nghiệp mới. Đừng đánh giá thấp bản thân, chỉ đơn giản là cố gắng làm hết sức mình.
 4. Tình cảm: Xác định thế nào là một mối quan hệ lành mạnh và bản thân đã sẵn sàng hay chưa Nên nhớ rằng bạn xứng đáng với một mối quan hệ lành mạnh và hạnh phúc, nghĩa là khi hai người phải hoàn toàn là chính mình chứ không phải chỉ để lấp đầy những khoảng trống cảm xúc cho nhau. Nhiều cặp vợ chồng gặp trục trặc khi người này cần người kia lấp đầy những khoảng trống cảm xúc, trong khi điều này không phải là trách nhiệm của một mối quan hệ. Hãy trân quý bản thân và đừng mong chờ người yêu hoặc bạn đời đáp ứng cái nhu cầu cảm xúc mà lẽ ra bạn phải tự trao cho chính mình.
 5. Tình cảm: Để tôn trọng người khác, trước tiên phải tôn trọng chính mình Khi tôn trọng bản thân, bạn sẽ xác định được những tiêu chuẩn tuy cao nhưng thực tế về những điều bạn có thể chấp nhận hoặc không chấp nhận trong một mối quan hệ. Điều này cũng giúp bạn dễ tôn trọng đối phương hơn vì bạn sẽ biết cách tôn trọng sự khác biệt để cùng bổ sung cho nhau.
 6. Tình cảm: Chăm sóc cơ thể, tâm trí và tâm hồn Quan tâm đúng mức đến mọi khía cạnh của cơ thể giúp bạn thể hiện những điều tốt nhất của mình trong một mối quan hệ. Hãy thường xuyên rèn luyện sức khỏe, thiền định và ăn uống lành mạnh. Bạn cũng nên lưu ý đến “sức khỏe cảm xúc” bằng cách “đối phó an toàn” với cảm xúc riêng và thoải mái trút bỏ sự thất vọng cho chính mình chứ không phải cho người yêu hoặc bạn đời. Nếu quá căng thẳng, trên đường về, bạn có thể dừng lại ở một nơi vắng vẻ để nói to ra những điều đã muốn truyền đạt với vị sếp vô lý của mình hoặc thậm chí có thể thét lên cho nhẹ lòng.
 7. Tình cảm: Đem sự hài hước vào mối quan hệ mỗi ngày Hãy cố gắng tìm kiếm khía cạnh hài hước trong mọi tình huống và học cách tận hưởng những giây phút vui vẻ bên người mình yêu thương.
 8. Với con cái: Dành trọn vẹn sự quan tâm Trẻ em cực kỳ nhạy cảm và cần được cảm thấy như chúng là “trung tâm của thế giới”. Vì thế, việc thể hiện cho con cái thấy chúng xứng đáng có được 100% sự quan tâm là rất quan trọng. Dù trong giờ làm việc, đừng quên gọi điện hỏi thăm hoặc gửi email cho con, hoặc trò chuyện cùng trước khi chúng chìm vào giấc ngủ mỗi đêm. Sự chu đáo giúp bạn luôn có những giây phút trọn vẹn bên con mình và giúp chúng cảm thấy luôn được yêu thương và chăm sóc.
 9. Với con cái: Lắng nghe, đặt câu hỏi và chia sẻ một cách tinh tế Tương tác với con cái khi chúng còn nhỏ và rèn luyện trí óc cho chúng thông qua các buổi thảo luận sẽ giúp bạn có được mối gắn kết mạnh mẽ mà có thể kéo dài đến nhiều năm sau này. Nếu con cái có thể tin tưởng bạn khi còn nhỏ, chúng sẽ thoải mái hơn khi giao tiếp với bạn lúc ở độ tuổi thiếu niên và khi trưởng thành. Điều này còn là nền tảng giúp con bạn dễ thành đạt hơn trong tương lai.
10. Với con cái: Hãy là người mà bạn muốn con mình trở thành Là một phụ huynh nghĩa là bạn cũng đóng vai trò là một giáo viên của con, và một phần trách nhiệm không thể thiếu của vai trò này là trở thành hình mẫu tốt cho chúng. Hầu hết những gì trẻ con học hỏi xuất phát từ cha mẹ. Nếu bạn là người hạnh phúc và đạt nhiều thành tựu, khi lớn lên, con bạn cũng sẽ như vậy.
nguồn: vfpress.vn
bloghoacolau

Thursday, November 24, 2016

10 cách tạo động lực khi cuộc sống bế tắc

Những lời khuyên thực tế dưới đây được đăng trên trang Quora sau khi một người dùng đưa ra câu hỏi: “Cần phải làm gì để tạo động lực cho bản thân khi bạn muốn bỏ cuộc?”. Qua chọn lọc, chúng tôi sẽ mang đến cho bạn câu trả lời tốt nhất với 10 lời khuyên hữu ích.

1. Tạo một danh sách
Tôi tự tạo một danh sách những thuận lợi và khó khăn Tôi thường hay rơi vào tình trạng chán nản tuyệt vọng. Khi làm việc gì đó không thành công, tôi dễ cảm thấy rằng những điều mình làm thật vô nghĩa. Suốt thời gian đó, tôi lập ra một danh sách với những thuận lợi và khó khăn mà tôi đang gặp phải. Điều này đã tạo động lực cho tôi vượt qua trở ngại bởi điểm tốt thường vượt qua điểm bất lợi.
 2. Nghĩ đến tương lai
Tôi hình dung đến tương lai sẽ như thế nào nếu hôm nay tôi bỏ cuộc Nếu tôi bắt đầu có ý nghĩ đầu hàng trước khó khăn, tôi sẽ hình dung đến tương lai của mình sẽ như thế nào nếu hôm nay tôi bỏ cuộc. Liệu tôi có hối hận về quá khứ? Tôi có đánh giá về việc làm hôm nay không? Tôi có tự nói rằng giá mà tôi biết kiên trì thì cuộc sống của tôi đã khác? Những câu hỏi này đủ để tôi tìm lại động lực cho bản thân.
3. Nghĩ đến điều lớn lao
Tôi nhớ ra mình có một sứ mệnh phải hoàn thành. Cuộc sống dẫu khó khăn và nhiều thử thách, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi sẽ không thể vượt qua. Có rất nhiều triệu phú hay tỷ phú xuất thân từ hoàn cảnh vô gia cư và phải ngủ trong xe. Mọi thứ phụ thuộc vào ý chí của bạn. Ý chí có thể chi phối cảm xúc của bạn một cách mạnh mẽ, vì vậy bạn phải làm chủ được quá trình này.
4. Tìm kiếm mục đích
Tôi thường nhắc nhở bản thân về lý do tại sao tôi bắt đầu công việc? Không có gì tạo động lực cho bạn tốt hơn là mục đích. Không dám đối mặt thì không có sự đền đáp.
5. Chơi trò tưởng tượng
Hãy tưởng tượng Mỗi khi tôi muốn từ bỏ, tôi hình dung ra cảnh ước mơ của tôi trở thành sự thật. Tôi tưởng tượng rằng mình đang ở một nơi nghỉ mát hằng ao ước, hay đang ngồi trên chiếc ghế xoay tại công ty mà mình dựng nên, hay đang thưởng thức một món ăn yêu thích do mẹ nấu, hay đang lái một chiếc xe hơi mà tôi vẫn luôn muốn sở hữu.Tôi nhắm mắt lại và tưởng tượng mình được làm những gì yêu thích. Tôi chơi trò tưởng tượng giống như một đứa trẻ vậy. Điều này mang đến cho tôi một khởi đầu thuận lợi và động lực cần thiết. Nhưng bạn cũng cần nỗ lực vì mục tiêu của bạn. Đừng nghĩ rằng sau đó bạn chỉ dành thời gian để xem phim, giải trí mà không phải làm gì. “Tôi sẽ mường tượng ra những điều tốt đẹp đang đến với mình. Nó khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn. Khi bạn làm việc quá căng thẳng, cách tưởng tượng thật sự hiệu quả. Nhưng hãy nhớ rằng đừng chỉ ngồi mơ mộng mà không làm gì cả” – Jim Carrey. Nhân tiện, việc tạo một bảng kế hoạch cuộc đời (vison board) cũng rất hữu ích. Tôi đã thử làm nhiều lần rồi!
6. Đừng bỏ cuộc
Tôi cài câu nói sau trên nền máy tính xách tay và điện thoại của mình: “Còn nhớ người đã từng bỏ cuộc? Không phải là ai khác”. Hãy làm việc mọi lúc. Và tôi cũng nhắc mình tại sao tôi bắt đầu.
7. Nghỉ ngơi trong thời gian ngắn
Tôi tự thưởng cho mình 1 hoặc 2, thậm chí đến 3 ngày nghỉ. Không có công việc, không có giấy tờ, nuông chiều bản thân với những thức ăn yêu thích, xem phim, ngủ nướng, … Điều đó cung cấp cho tôi thêm nhiều năng lượng và xua đi bao nỗi lo toan. Bây giờ tôi hiểu rằng đây là những gì tôi ao ước khi tôi nghĩ đến “từ bỏ”. Vì vậy tôi chỉ “bỏ cuộc” trong một thời gian ngắn và sau đó sẽ lại tiếp tục.
8. Lời khuyên từ chuyên gia
Hãy nhớ hai điều: Tôi tìm được một bước nhỏ kế tiếp mà tôi có thể áp dụng ngay lập tức để tiến gần hơn đến mục tiêu của mình. Thông thường, vấn đề lớn nhất ngăn cản bạn bước về phía trước là cảm giác bế tắc. Vì vậy, đôi khi bạn cần mang lại những chiến thắng nhỏ cho bản thân để tiếp tục giữ ngọn lửa tâm huyết trong công việc. Tôi thiết lập một dạng giống như thiết bị cam kết để nhắc mình phải trung thực. Tôi sợ làm người khác thất vọng khi tôi suy sụp tinh thần. Nếu tôi cảm thấy do dự, tôi sẽ chia sẻ với ai đó về việc tôi hào hứng với kế hoạch của mình như thế nào và tôi sẽ vui ra sao khi hoàn thành nó. Tôi nhận ra công việc trở nên khó khăn khi tôi không thể tạo động lực cho bản thân. 9. Tắm với nước lạnh
Điều này nghe có vẻ ngớ ngẩn nhưng tôi thật sự tắm trong nước lạnh 5 phút. Đầu óc bạn rất dễ rối loạn và bộ phim không có hồi kết mang tên “Khổ thân tôi” lại tái diễn. Nhưng khi bạn thoát ra khỏi những rắc rối, bạn sẽ nhận ra mọi thứ không quá tệ. Chắc chắn rồi, trong một số trường hợp nào đó, từ bỏ là một quyết định thông minh, nhưng thường lần thứ hai bạn muốn bỏ cuộc mới chính xác là lúc bạn đặt chân lên bàn đạp.
10. Lắng nghe nhạc
Đầu tiên, tôi lắng nghe một vài bài hát có thể mang lại cảm hứng và phản ánh tâm trạng của tôi. Tiếp theo, tôi nhớ đến tất cả những người mà tôi khâm phục sự thành công của họ vì họ có hoàn cảnh khó khăn vá đáng thương hơn tôi rất nhiều lần. Cuối cùng, tôi sử dụng các bí quyết trên để nhắc nhở mình là ai và tôi có khả năng làm điều gì nếu tôi cố hết sức mình.
nguồn: vietdaikynguyen.com
bloghoacolau

Wednesday, November 23, 2016

Đừng nhìn vẻ bên ngoài mà nhận xét về một con người

1. Ngoại hình không làm nên con người bên trong cố ấy.
2. Ăn mặc không gộp tả được hết tính cách cô ây.
3. 1 Lời nói không nói lên tất cả. Sự thật chỉ chính con người trong chúng ta biết, ta là ai?
Và anh ấy đã hối hận những gì đã nói trước đó với cô ấy, dù thế nào đi nữa anh ấy đã rung động. "Với 1 người mà không ai biết những tâm sự của cô ấy, chỉ là cô ấy không nói ra, ko muốn than vãn và không muốn nhiều chuyện. cô ấy tự lập, chưa biết rõ về cô ấy có lẽ đừng vội nhận xét"

"Bản thân em tự kiếm tiền nuôi được chính mình, như vậy đối với em , em chính là công chúa rồi"

NGƯỜI THẦY CỦA TÔI

Lúc bé thơ ấy tôi nào hiểu những gì thầy muốn nói, chỉ khẽ cười rồi im lặng. Thầy ơi! Sao con nhớ thầy đến thế! Tôi sinh ra ở làng quê nhỏ và nghèo khó. Ngôi trường tiểu học của tôi cũng là trường làng bé lắm. Ngôi trường ấy ngày ngày chào đón các em học sinh nghèo tay lấm chân trần. Trường tôi ngày xưa nghèo lắm! Nhưng ở nơi đó chất chứa nhiều kỷ niệm thân thương về người thầy, về tuổi thơ của tôi!
Đã gần 20 năm trôi qua nhưng hình ảnh thầy vẫn luôn hằng sâu trong ký ức của tôi. Đó là người thầy đầu tiên của tôi. Ngày đầu đi học tôi đã rụt rè đứng trước cửa vì ngại lớp sợ thầy, tôi đã không dám rời tay mẹ để vào lớp. Thấy tôi rụt rè, thầy nhìn tôi mỉm cười và dắt tôi vào lớp, lúc đó tôi cảm nhận được một sự gần gũi đến lạ, người thầy đầu tiên, mới gặp mà dường như quen từ lúc nào. Thầy tôi lúc ấy cũng đã già, mái tóc thầy đã ngã màu hoa râm. Sau cặp mắt kính lão già cộm, đôi mắt thầy đã xuất hiện nhiều khóe chân chim tuy vậy nhưng mắt thầy sáng, sáng bởi ánh sáng dịu hiền, ấm áp khiến chúng tôi rất an tâm.. Thầy gầy và dáng đi hơi khòm. Sáng nào thầy cũng lọc cọc đi trên chiếc xe đạp khung han gỉ tới trường. Mọi thứ thuộc về thầy cũ kĩ đến mức hoài cổ. Từ lần đầu được gặp thầy rồi được thầy dạy dỗ, tôi càng hiểu và thấy yêu quý thầy nhiều hơn. Với thầy, tôi có thể diễn tả bằng hai từ "yêu thương" và "tận tụy". Thầy tận tụy trong từng bài giảng, từng giờ đến lớp. Cả những ngày nóng bức hay những ngày mưa, thầy đều đến lớp đều đặng để dạy cho chúng tôi những nét chữ, những phép tính và cả những bài học nhân nghĩa đầu đời. Hơn cả 1 người thầy dạy chữ, thầy còn dạy chúng tôi biết bao điều trong cuộc sống. Thầy luôn nhắc nhở chúng tôi cố gắng học tập, không khuất phục cái nghèo. Thầy vẫn tin rằng các học trò của thầy sẽ xây dựng một tương lai tươi sáng, sẽ là những con người có ích, góp phần xây dựng quê hương đất nước. Niềm tin của thầy thắp sáng những ước mơ và hoài bão trong tôi. Những lời dạy dỗ của thầy đã theo tôi trong suốt những tháng năm dài. Tôi vẫn nhớ những lần được thầy đưa về nhà. Con đường đá gồ ghề đã lấy của thầy biết bao nhiêu là mồ hôi. Tôi không bao giờ quên được hình ảnh thầy cùng với chiếc xe đạp cũ cứ kêu cót két theo từng vòng quay. Lưng thầy ướt đẫm mồ hôi mà miệng vẫn luôn cười. Trên con đường gập ghềnh, dài ngoằng bỗng như ngắn lại, thầy và tôi trò chuyện bao nhiêu điều thú vị. Tôi vẫn nhớ có lần thầy hỏi tôi: "Con có biết giông bão có lợi gì cho cây cối không?!". Lúc bé ngây thơ tôi nào có hiểu được ý của thầy, tôi đã ngây ngô trả lời: "Dạ không ạ, con chỉ thấy bão làm cho cây cối bị gãy và ngã thôi, con đâu thấy nó có lợi gì đâu hả thầy?". Thầy mỉm cười rồi bảo rằng: "Giông bão sẽ làm cho cây cối bám rễ sâu hơn đó con, có thể bây giờ con không hiểu nhưng sau này lớn lên con sẽ hiểu!". Lúc bé thơ ấy tôi nào hiểu những gì thầy muốn nói, chỉ khẽ cười rồi im lặng. Thầy ơi! Sao con nhớ thầy đến thế! Rồi năm tháng trôi qua tôi không còn học lớp thầy nữa, nhưng tôi vẫn hay đến nhà hoặc đến trường thăm thầy. Đối với tôi thầy không đơn thuần chỉ làm một người thầy mà thầy con như một người cha, một người dạy cho tôi bao điều hay lẽ phải, là nguồn động viên lớn của cuộc đời tôi. Năm đó tôi đậu đại học, nhưng nhà khó khăn lại đông anh em, quê tôi cũng nghèo, chẳng mấy ai cho con đi học đại học. Ba mẹ tôi cũng vậy phần vì quá nghèo, phần vì nghĩ đến điều kiện của con mình "làm sao mà chọi với người ta!" ...Thầy là người duy nhất ủng hộ tôi và cho tôi niềm tin rằng "tôi cũng có thể". Thầy đã tới nhà tôi mấy lần, nói chuyện với ba mẹ tôi rất lâu để tôi được đi học. Và cuối cùng tôi cũng được thực hiện giấc mơ thời sinh viên. Nhưng vui mừng chẳng được bao lâu, bao nhiêu lo lắng tràn về vây lấy tôi... Năm năm trời, hàng trăm thứ tiền như bầy ong vo ve trong đầu tôi. Nhiều lần tôi định bỏ cuộc, nhưng thầy gọi điện đã động viên tôi. Một ngày nọ thầy lặn lội lên thành phố để thăm tôi, dúi vào tay tôi một gói giấy mà thầy gọi là "bí kíp" rồi dặn "lúc nào khó khăn nhất thì con hãy mở ra!". Gói "bí kíp" mà tôi nhận được từ tay thầy lúc nhận tôi đã ngờ ngợ đó là một xấp tờ tiền được thầy gói cẩn thận. Đó có lẽ là số tiền mà thầy đã dành dụm được. Cầm xấp tiền trên tay mà nước mắt tôi đã rơi từ bao giờ tôi cũng không biết nữa, tôi thấy biết ơn thầy vô cùng. Đã lâu lắm tôi không về nhà, và lâu lắm thầy không lên thành phố thăm tôi nữa. Trưa đó, mới đi học về mẹ gọi điện lên báo: "Thầy N. mất rồi!". Tôi chỉ lắp bắp hỏi được ba chữ: "Sao thầy mất?", rồi sụp xuống khi mẹ cũng nghèn nghẹn ở đầu dây bên kia: "Thầy bệnh lâu rồi mà không ai biết. Ngày đưa thầy vào viện, bác sĩ chụp hình mới biết thầy bị ung thư phổi giai đoạn cuối. Vài hôm sau thì thầy mất..." Cả thế giới quanh tôi như sụp đổ. Tôi bỏ hết mọi việc, học hành leo lên xe đò vội vã về quê. Suốt chặng đường về nhà những hình ảnh về thầy cứ hiện lên trong đầu tôi. Tôi nhớ về lần đầu tiên đi học, về những lần được thầy đưa về nhà trên chiếc xe đạp cũ, nhớ nụ cười của thầy mỗi khi tôi đến thăm, nhớ cả lần thầy lên thành phố trao cho tôi gói tiền tiết kiệm của thầy. Tôi thấy mình có lỗi với thầy, mấy năm qua tôi miệt mài trên thành phố mà không một lần về thăm thầy, chắc thầy nhớ tôi nhiều lắm. Nước mắt tôi lăn dài trên má, mặc cho những lời hỏi thăm và ánh mắt tò mò của những người xung quanh, trái tim tôi gào lên nức nở: "Thầy ơi sao không đợi con về ...".
Đoàn Nguyên (Nguyễn Đoàn Đức Vũ - iuh) Sài Gòn 17/11/ 2016

Mùa xuân hoa cỏ lau 菅芒花的春天

Tên ca khúc theo tiếng Trung: 望無夢中人(望無夢中的人)
Ca sỹ: Bạch Băng Băng - 白冰冰
Mùa xuân hoa cỏ may (tiếng Trung Quốc: 菅芒花的春天) là một bộ phim truyền hình của đạo diễn Lâm Tử Siêu, ra mắt năm 1997. Truyện phim dựa theo cuốn hồi ký cùng tên của nữ danh ca Bạch Băng